THỦ TƯỚNG CHÍNH PHỦ | VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒA |
Số: 32-TTg | Hà Nội, ngày 14 tháng 01 năm 1976 |
Ủy ban thường vụ Quốc hội đã quyết định việc tổ chức bầu cử đại biểu Quốc hội ở miền Bắc trong cuộc tổng tuyển cử bầu Quốc hội chung của cả nước.
Căn cứ luật bầu cử đại biểu Quốc hội và văn kiện: “Những vần đề đã được hai Đoàn đại biểu nhất trí thông qua trong Hội nghị hiệp thương chính trị thống nhất Tổ quốc” mà Quốc hội đã phê chuẩn, Thủ tướng Chính phủ quy định và hướng dẫn như sau:
Trong tình hình đất nước đã hòa bình, việc bầu cử miền Bắc đã đi vào nền nếp, tuy vậy không nên chủ quan, các địa phương phải có gắng tiến hành thật sự dân chủ, đúng pháp luật và đạt kết quả cao, làm cơ sở cho thắng lợi của cuộc tổng tuyển cử trong cả nước. Từ nay cho đến ngày kết thúc thắng lợi cuộc bầu cử, các Ủy ban Hành chính địa phương phải biết kết hợp chặt chẽ công tác chuẩn bị và tổ chức bầu cử với mọi mặt công tác ở địa phương, coi việc chuẩn bị và tổ chức bầu cử là nhiệm vụ hàng đầu của địa phương.
a) Các địa phương phải hoàn thành những việc chuẩn bị cho cuộc bầu cử đúng thời hạn đã quy định trong Luật: Việc thành lập các Ban bầu cử, Tổ bầu cử, việc ấn định và công bố các khu vực bỏ phiếu, việc lập và niêm yết danh sách cử tri, việc thu nhận đơn và các giấy tờ khác của những người ứng cử, công bố danh sách những người ứng cử; việc phát thẻ cử tri, phiếu bẩu cử…
b) Cần nắm vững yêu cầu của việc lập danh sách cử tri là không bỏ sót một người nào có quyền bầu cử, không ghi nhầm một người nào không có quyền bầu cử vào danh sách.
Khi xác định một người không có quyền bầu cử cần xem xét thận trọng, cụ thể. Ví dụ: muốn xác định một người mất trí không có quyền bầu cử thì phải có căn cứ là người đó không tự chủ được suy nghĩ và hành động, không phân biệt được trái phải; muốn xác định một người đang bị quản chế không có quyền bầu cử thì phải có căn cứ cụ thể dựa vào quyết định của Ủy ban Hành chính tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương, hoặc dựa theo bản án của tòa án nhân dân. Đối với tất cả những trường hợp chưa rõ ràng thì Ủy ban Hành chính cơ sở phải điều tra thêm, hoặc hỏi ý kiến cấp trên, không được kết luận tùy tiện.
c) Theo văn kiện: “Những vấn đề đã được hai Đoàn đại biểu nhất trí thông qua trong Hội nghị hiệp thương chính trị thống nhất Tổ quốc” thì đơn vị bầu cử là tỉnh và thành phố trực thuộc trung ương. Những đơn vị bầu cử nào có nhiều đại biểu thì cơ quan chủ trì bầu cử căn cứ vào đề nghị của tỉnh và thành phố trực thuộc trung ương quyết định chia thành nhiều khu vực bầu cử. Như thế, đối với những tỉnh không cần chia ra nhiều khu vực bầu cử thì Ủy ban Hành chính tỉnh thành lập Ban bầu cử ở đơn vị bầu cử theo điều 20 Luật bầu cử đại biểu Quốc hội.
Những tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương có trên 10 đại biểu cần phải chia ra nhiều khu vực bầu cử thì Ủy ban Hành chính tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương thành lập ở mỗi khu vực bầu cử một Ban bầu cử theo điều 20 Luật bầu cử đại biểu Quốc hội, không thành lập Ban bầu cử ở đơn vị bầu cử.
Tỉnh Quảng Bình và khu vực Vĩnh Linh là một khu vực bầu cử trong đơn vị bầu cử Bình Trị Thiên (Hội nghị hiệp thương chính trị đã xác định Bình Trị Thiên là một đơn vị bầu cử). Ủy ban Hành chính tỉnh Quảng Bình cùng Ủy ban Hành chính khu vực Vĩnh Linh thành lập một Ban bầu cử theo điều 20 Luật bầu cử đại biểu Quốc hội.
d) Dấu của Ban bầu cử ở khu vực bầu cử theo mẫu dấu của Ban bầu cử của tỉnh, thành phố có nhiều đơn vị bầu cử nói trong thông tư số 57-TTg ngày 4-3-1960 nhưng cần thay chữ “Đơn vị số …” bằng chữ “Khu vực bầu cử số …”
e) Việc lập khu vực bỏ phiếu phải theo tiêu chuẩn dân số đã quy định trong Luật bầu cử, không nên chia khu vực bỏ phiếu quá nhỏ. Ở các thành phố mỗi khu vực bỏ phiếu nên nằm trong phạm vi một tiểu khu cho tiện.
Trên đây là những vấn đề chủ yếu trong việc tiến hành tổng tuyển cử. Các Ủy ban Hành chính địa phương phải nghiên cứu kỹ thông tư này, luật lệ bầu cử, chỉ thị của trung ương Đảng về bầu cử và đặt kế hoạch thi hành chu đáo; đồng thời tăng cường kiểm tra đôn đốc thực hiện để bảo đảm thắng lợi của cuộc bầu cử.
K.T. THỦ TƯỚNG CHÍNH PHỦ |